ĐÔI BỜ THƯƠNG NHỚ
Bờ ngày xưa, nghĩa tình bao sâu nặng
Bờ ngày nay, tình nghĩa tựa ngày xưa...
Tôi bây giờ, tóc nhuộm màu sương khói
Trán hằn sâu những dấu ấn thời gian
Con tim đập những nhịp đời mỏi mệt
Còn gì đâu ngoài thân xác hao gầy...
Có đôi lúc muốn tìm về quá khứ
Ở đó luôn, chẳng muốn trở về
Tìm lại những bóng hình thân yêu cũ
Đã cho tôi thân xác một con người...
Thời gian ơi, có thể nào chậm lại
Cho tôi còn cảm xúc để làm thơ
Hồn sâu lắng, mơ màng theo lời nhạc
Cung nhạc buồn về một cõi mênh mông...
Đã một thời hồn thơ say đắm
Những bóng hồng, nhanh chậm qua đời tôi
Điều để lại những vết thương nhức nhối !
Đến bây giờ nhớ lại vẫn còn đau...
Năm tháng đã ghi sâu vào tiềm thức
Tháng ưu sầu cho những cuộc chia ly
Ngày rả rời trong thương nhớ khôn nguôi
Giờ luyến tiếc biết bao nhiêu kỷ niệm...
Có phải tôi đa tình như em nghĩ ?
Mãi phong lưu theo những cuộc tình
Rượu hầu vơi trong ánh mắt giai nhân
Hương tình ái thâu đêm suốt sáng...
Có phải tôi lãng mạn như em nghĩ ?
Ngày và đêm cứ mãi làm thơ :
"Thơ cho ai và để tặng ai ?"
Một câu hỏi, chưa có lời giải đáp...
Có phải tôi, đa đoan duyên nợ ?
Nợ cũng là duyên bàng bạc mây trời
Có khi nợ gần mà duyên lại thật xa
Ôi ! duyên nợ, nợ duyên, duyên nợ...
Tôi ước muốn làm con sóng biển
Nguyện ngàn năm ôm ấp mãi đôi bờ
Ôm ấp mãi khi nào con sóng cạn
Con sóng sẽ về ngủ dưới chân bờ...
Tôi ước muốn làm con sóng biển
Thương yêu lo trọn vẹn đôi bờ
Bờ ngày xưa, nghĩa tình bao sâu nặng
Bờ ngày nay, tình nghĩa tựa ngày xưa...
Buổi sáng, ngày 18 tháng 01 năm 2014
NGUYỄN ANH KHANH
Ca khúc "HẸN HÒ"
Sáng tác : Phạm Duy Tiếng hát : Thái Hiền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét