Powered By Blogger

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2013

BÀI ĐĂNG BIỂN ĐÃ CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ...

BIỂN ĐÃ CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ...
Bài nhạc "Đã có một thời" của Nhạc sĩ Phú Quang


Đã có một thời, em yêu người xưa ! 
Tình yêu của em dành cho người xưa ngọt ngào như mía lau, đậm đà mùi hương quế. Tình em nhuộm màu xanh của sóng biển, vổ về bờ cát trắng yêu thương...





"Biển xanh rờn và cát trắng dịu êm
Ðã có một thời, em yêu anh như thế...
Ngọt mía lau và mùi hương quế
Em yêu anh, như kẻ lần đầu đến với đại dương...
Biển rất xanh và cát trắng dịu êm
Cơn sóng ru, lời hát ru bình yên..."


Đã có một thời, em yêu người xưa !
Biết bao nổi khát khao, mong đợi, mơ ước ... tình yêu của em như cánh buồm lộng gió yêu thương đưa con thuyền tình yêu đến bến bờ hạnh phúc nghìn năm...




"Và từng cánh buồm lộng gió khơi xa...
Ðã có một thời em yêu anh như thế
Và trái tim thổn thức bao chờ mong
Và ước mơ về những bến bờ xa...
Biển chợt dâng trào ngàn nỗi khát khao 
Khi ánh mắt anh trao cho em niềm thương mến..." 

Nhưng em không hiểu ? và cũng không thể ngờ !
Tình em một thời son trẻ, yêu thương say đắm, khát khao nồng nàn, ước mơ một bến bờ hạnh phúc chỉ là một ảo tưởng trong cuộc đời thường...Người của ngày xưa mà em hằng yêu mến đã :


"Nhưng anh đi xa rồi
Nơi chân mây cuối trời...
Chỉ còn mình em với nỗi đơn côi
Những tháng năm xa dần...
Giấc mơ xưa phai tàn
Em như kẻ chài mòn tay với biển..."

Giông bảo của chán chường, tuyệt vọng, tràn ngập trong lòng em !  Biển lòng em giận dử, cuồng điên, thất vọng về một tình yêu cứ ngở là đẹp tợ bình minh trên bải biển. Nào ngờ cơn sóng bạc tình đã làm tình yêu của em tàn phai quá sớm...  
Em phải làm sao đây ! để giử được tình yêu em đã dâng trọn  cho anh...


"Rồi những ngày giông bão tràn qua
Biển thét gào giận giữ cuồng điên...
Làm sao ! Làm sao ! Em giữ được tình yêu !"

Phải, em phải có một thời như thế !
Em phải có một thời yêu thương say đắm. Nổi khát khao nồng cháy về hạnh phúc lứa đôi tràn ngập trong lòng em... 
Nếu cuộc đời em êm đềm, phẳng lặng, ngàn năm trôi lững lờ như  dòng sông nhỏ quê em... 
Thì làm sao, anh gặp được em ! 
 Làm sao anh được nhớ em ! 
Làm sao anh được thương em !  
Và làm sao anh được yêu em ! 


Em đừng hối tiếc một tình yêu trong trắng, ngây thơ, vụng dại...
Em đừng hối tiếc một tình yêu  đẹp tợ vần thơ... của ngày xa xưa.
Em hãy lãng quên và nghĩ như ta đã chưa từng yêu...

Người ngày xưa như chưa từng có trong cỏi lòng ta...


Những gì của người ngày xưa để lại cho em sẽ là niềm hạnh phúc của riêng em về một tình yêu đầu đời con gái...




"Ðã có một thời...
Và phải có một thời như thế...
Sẽ nối bước theo ta những lứa đôi tuổi trẻ
Những lỗi lầm và những xót xa
Nhưng mãi còn trong trái tim ta
Dẫu là biển của một thời đã mất..."

Biển không bao giờ mất !
Tình yêu của em không bao giờ mất !
Bờ cát trắng vẫn còn nguyên vẹn và biển ngàn năm vẫn vổ về, yêu thương bờ cát trắng...


Người yêu của anh 
Em là bờ cát trắng...
Anh sẽ làm biển xanh 
Biển ôm bờ cát trắng...
Nghìn năm nữa không thôi...

Anh yêu em !
Xuất phát điểm tình yêu của anh dành trọn vẹn cho em bởi vì :
Em "Đã có một thời..." như thế !



Tối ngày 25 tháng 09 năm 2013

Bài nhạc "Đã có một thời" của Nhạc sĩ Phú Quang

NGUYỄN ANH KHANH

Không có nhận xét nào: