NGHE TIN EM BỆNH
Em là đời mà đời cũng là em
Anh vẫn nghĩ em là tất cả
Nghe em bệnh anh đau lòng quá
Bờ vai em vốn dĩ đã gầy
Nay được dịp gầy thêm chút nữa !
Chút nữa thôi, đau xót lòng anh...
Nhớ dáng em cao gầy, thanh mảnh
Mỗi buổi chiều trời đổ cơn mưa
Anh mong mõi nơi em đang ở
Trời đừng mưa làm khổ thân em...
Thương em quá, gian nan cơ cực
Vẫn cắn răng chịu đựng không than
Nếu có than, than với bóng mình
Thân đơn chiếc giữa đời tấp nập...
Trời trở nắng, trở mưa liên tục
Ốm đau là cái của trời cho
Sức em yếu đương nhiên phải bệnh !
Biết vậy rồi, anh vẫn xốn xang...
Anh muốn đến chăm lo an ũi
Đến được đâu bởi cái sự đời
Bày lắm chuyện cách ngăn, ngăn cách
(do con người bày vẽ ra thôi !)
Em cố gắng nghỉ ngơi, tịnh dưỡng
Uống thuốc đều đừng bỏ cử nha
Thân một mình phải chịu đựng thôi
Ôi đau ốm chỉ là chuyện nhỏ !
Anh sẽ đến nếu em chưa khỏe
(đừng ngăn anh bởi những lẽ đời...)
Em là đời mà đời cũng là em
Anh vẫn nghĩ em là tất cả
Vì em là lẽ sống của đời anh !
Buổi sáng, ngày 13 tháng 10 năm 2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét